Oan hồn Bám Đuôi
Nhận ca trực lúc nửa đêm, nhưng suốt hơn một tiếng đồng hồ mà không có ca cấp cứu nào. Cả ê-kíp trực đều ngạc nhiên, quay sang chàng bác sĩ trưởng kíp trực, một cô y tá trêu chọc:- Con bệnh sợ bác sĩ Tuấn quá nên chẳng dám vô! Bấy giờ bác sĩ Tuấn mới ngẩng đầu khỏi tờ báo đang đọc, nhẹ cười rồi bước vô phòng riêng. Y tá Liên là người quan tâm đặc biệt tới chàng bác sĩ trẻ tài hoa này, nên khi cô vừa đứng lên liền bị các đồng nghiệp nói liền: - Pha cho chàng một ly cà phê nóng đi! Liên đang có ý định ấy, nhưng sợ bị trêu chọc, nên giả bộ: - Biết ảnh có uống không mà pha… Ngọc nheo mắt: - Dẫu pha cà phê không đường mà do Liên mang vào chàng cũng uống nữa là… Liên bước tới chỗ đặt phích nước, thì cũng vừa lúc có chiếc xe cấp cứu ngừng gấp ở ngay cửa phòng cấp cứu. Tiếng huyên náo vang lên và tiếng chân người chạy rầm rập như thường lệ. Một ca cấp cứu có vẻ khẩn cấp. Người ta đẩy vào một bệnh nhân máu me đầy người và bác sĩ Tuấn đã có mặt kịp thời. Anh giục các y tá: - Cho lau sạc...